Vọng Âm Sau Màn Hình full

Chương 13: (2) hành động

/255
Trước Tiếp
Như vậy là không tiện nói rồi, Vương Hữu Lý lập tức hiểu ngay, bầu không khí trở nên hơi gượng gạo.

“Dạo này có án từ gì không?” Người đàn ông vạm vỡ lại hỏi trước.

Vụ án của thường phục thì bảo mật, vụ án của chúng tôi có thể nói sao? Sở Vọng đứng bên cạnh hỗ trợ vô cùng bất bình trong lòng, nhưng lại nghe thấy Vương Hữu Lý trả lời: “Có bao giờ ngừng đầu, các anh cũng biết rồi còn gì, vụ hotgirl mạng chết ở phòng gym ấy.”

“À, vụ đó à!” Một thanh niên cao gầy đeo kính ở bên cạnh người đàn ông vạm vỡ lên tiếng đáp, “Đúng là do các anh phụ trách à?”

“Ảnh hưởng ở trên mạng quá lớn, giao cho Chi cục thì không yên tâm nên đành phải dồn lên vai chúng tôi.” Vương Hữu Lý cười khổ, “Nhưng hiện giờ khám nghiệm tử thi cũng đã xong rồi, không thấy có vấn đề gì cả, đại khái sẽ nhanh chóng kết án thôi.” Lúc nói lời này, ông nhìn thoáng qua Sở Vọng. Sở Vọng rũ mắt xuống không nói gì.

“Các anh xem cái thói đời bấy giờ.” Người mặc thường phục thứ ba là một thanh niên hơi thấp, cơ bắp vạm vỡ tầm tuổi Sở Vọng, giọng điệu hơi gay gắt: “Uốn uốn éo éo thì được hàng vạn người tung hô, bảo vệ Quốc gia thì chẳng ai hỏi tới, thật đúng là...”

“Tự dưng lại nói năng văn hóa lạ thường vậy.” Người đàn ông đeo kính trêu chọc nhìn cậu ta.

“Đúng vậy, em nín nhịn lâu lắm rồi!”

Cảm giác cậu thanh niên mặc thường phục kia như có ý ám chỉ gì đó nhưng Vương Hữu Lý không hỏi. Dù Sở Vọng có ngứa gan ngứa ruột cũng không dám lên tiếng, ngoan ngoãn đứng bên cạnh, ánh mắt hết đảo trái lại ngó phải.

Người đàn ông trung niên mặc thường phục nhìn cậu rồi chợt bật cười: “Mới tới à?”

“Học trò của tôi.” Vương Hữu Lý giành lên tiếng trước, “Vẫn còn chưa được mài giũa, nhưng rất chín chắn.”

“Anh tinh mắt đấy.” Người đàn ông trung niên gật gù nói: “Cố gắng nghe lời thầy của cậu nhiều vào, sẽ không sai đâu.”

“Vâng ạ.” Sở Vọng gật đầu, cũng không có gì không phục.

Hai bên trò chuyện được một lát, mấy người mặc thường phục thoáng có vẻ nóng ruột, người thanh niên liên tiếp nhìn điện thoại, mãi mới chờ được đến lúc cánh cửa phòng mở ra lần nữa. Cục trưởng sải bước đi vào trong, bộ cảnh phục mặc chỉnh tề trên người. Nhìn thấy người trung niên mặc thường phục, ông bước tới bắt tay: “Nghe nói các anh tới là tôi biết có chuyện lớn rồi. Chúng ta sang luôn phòng hợp nhé, tôi đã gọi người đến hết cho anh rồi.”

Có chuyện lớn thật!!! Sở Vọng kích động đến run tay, vội vàng đi theo họ ra ngoài.

Cả đoàn người nhanh chân đi tới phòng họp, quả nhiên mấy anh em trong đội Hình sự đều có mặt đông đủ, thậm chí còn có cả người phụ trách cảnh sát vũ trang mặc một bộ đồ tác chiến đen tuyền, tháo mũ bảo hiểm ra nhìn đẹp trai không bến bờ.

Sở Vọng nhìn họ đầy hâm mộ. Vì non nhất ở đây nên cậu ngồi xuống hàng cuối cùng.

Có người vẫn đang phát tài liệu nhưng người mặc thường phục đeo kính đã đứng ở bên trên phát biểu rồi.

“Hẳn là các vị ngồi đây đều biết đến chương trình hành động truy quét sói 1 (1)2 rồi.” Vừa lên tiếng, anh ta đã tung ra quả bom tấn.

Quả nhiên phòng họp xôn xao hẳn lên, sắc mặt của rất nhiều người đều vô cùng kích động.

Hành động quét sói là chương trình truy quét tội phạm khởi động đầu năm nay, tuy không bằng mấy đợt hành động lớn trước đó nhưng cũng lan truyền cả nước. Ngay cả một thành phố nhỏ như bọn họ cũng quét được vài tụ điểm. Sở Vọng đến muộn, chỉ kịp theo hai vụ cuối cùng. So với cậu tưởng tượng, hai vụ đó chỉ là trò trẻ con nên cũng chỉ có thể ngồi nghe các câu chuyện oanh liệt hoành tráng ở nơi khác để chảy nước dãi thôi.

Không ngờ công việc ập đến lúc nửa đêm lần này lại là một vố lớn!

“Bộ phận mà chúng tôi phụ trách là xóa bỏ một băng đảng xã hội đen dính dáng đến lừa đảo, tụ tập đánh bạc, cho vay trái phép và mua bán mại dâm. Mấy năm trước chúng giấu giếm rất kỹ, trong mấy lần hành động xóa bỏ trước đó, chúng tôi phải mất hai năm mới có thể lần mò được đầu mối của chúng, mất thêm tám tháng để thu lưới, bẻ gãy phần lớn các hang ổ của chúng. Nhưng bọn chúng rất giảo hoạt, không xếp trứng vào cùng một giỏ, căn cứ vào tin tức đáng tin cậy, chúng vẫn còn lại một căn cứ điểm cuối cùng, ở ngay chỗ này.” Người đàn ông đeo kính đẩy nhẹ gọng kính lên, gõ vào mấy người trên màn hình lớn, “Nơi này là nguyên quán của Từ Tiêu Tiêu, kẻ cầm đầu băng đảng đó. Từ Tiêu Tiêu, nữ, 37 tuổi, người của thôn Từ ở Bình Thành, đã li dị, có một con gái do chồng cũ nuôi... Sau khi ly hôn, ả rời khỏi Bình Thành đến vùng duyên hải làm công, từ một nữ công nhân lao tới ngày hôm nay...”

Trên màn hình xuất hiện một người phụ nữ mặc quần áo da, vóc dáng đầy đặn, mặt tròn nhưng đường nét rất gọn gàng xinh xắn, trang điểm tinh tế, thoạt nhìn rất giống mấy nàng thơ trên các tờ họa báo Thượng Hải thời dân quốc, nhưng lúc này ả đang kẹp một điếu thuốc đứng trong sòng bạc tối tăm, nở nụ cười đầy quyến rũ với ống kính.

Ai không biết có khi còn tưởng ả là tình nhân của đại ca trong băng đảng, nào ngờ được đây mới là đại tỷ.

Có điều bức ảnh này hơi kỳ quặc, Sở Vọng khẽ nhíu mày. Anh không giống chụp trộm mà giống như có người gọi ả một tiếng, ả mới cố tình tạo dáng trước ống kính hơn.

Nếu là ảnh của trinh sát nội tuyến gửi về thì quả thực người đó đã bò được lên đến vị trí thân tín rồi.

“Là một kẻ tàn nhẫn.” Một cảnh sát trẻ khác ở bên cạnh Sở Vọng sán lại nhỏ giọng nói.

Sở Vọng tỉnh táo lại, gật đầu đồng ý: “Phụ nữ mà tàn nhẫn thì có khi còn ghê gớm hơn cả đàn ông.”

“Bọn chúng vẫn còn ba hang ổ nữa ở đây. Chúng tôi đã khống chế tiệm cầm đồ Chính Công trên phố Thanh Khê và xưởng sản xuất rượu giả ở tiểu khu Vu Sơn của bọn chúng, nhưng vẫn còn một sòng bạc ở dưới tầng hầm bỏ hoang của quảng trường Kim Ngưu nữa, chúng tôi không đủ nhân lực để trông chừng. Nếu muốn nhổ sạch cả băng đảng, nhất định phải hành động tại ba hang ổ cùng một lúc, nhổ cỏ tận gốc, nếu không hậu hoạn sẽ khó mà lường trước được.” Dứt lời, người đàn ông đeo kính thở dài đặt điều khiển từ xa xuống, nhìn mọi người trong phòng họp: “Có gì cần hỏi không?”

Mọi người trong phòng quay sang nhìn nhau giống như không ai muốn lên tiếng cả. Thế nhưng một giây sau, một đống cánh tay chợt giơ lên như rừng rậm, chẳng khác nào đang ở buổi họp báo.

“Lúc nào sẽ hành động?”

“Chúng tôi chuẩn bị 9 giờ sẽ bắt đầu đồng loạt, giờ vẫn còn... 1 tiếng 12 phút nữa.”

“Mục tiêu có bao nhiêu người?”

“Theo tin tức từ ba hướng gộp lại thì mục tiêu chủ yếu không quá 20 người, nhưng không thể bài trừ khả năng có một vài người lẩn trốn vì thu lưới ở các địa phương khác nhau, trước mắt người của chúng tôi đã khóa chặt được 16 mục tiêu.”

“Có được dùng súng không?”

“Có thể, nhưng anh hiểu quy củ rồi đấy.”

Mọi người ở bên dưới đầy vẻ hưng phấn.

“Tôi có câu hỏi!” Chờ mãi không đến lượt mình, Sở Vọng đứng luôn dậy hô to. Mọi người đều nhìn về phía cậu, “Tin tức đáng tin cậy của các anh đáng tin đến mức nào? Nguồn tin là gì?”

“Tiểu Sở!” Một cảnh sát trẻ bên cạnh cậu kinh ngạc nói. Lai lịch nguồn tin của những người mặc thường phục này đương nhiên không thể thoải mái nói ra được, họ phải hiểu điều đó.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
lanh7806Full ch v ạ - sent 2023-08-15 21:22:30
hisolar19Duyệt thẻ bạn ơi - sent 2023-04-19 15:18:29
Trúc GấuCho xin CV đi ạ - sent 2023-03-08 13:03:40
Trúc GấuAi biết CV này ko ạ - sent 2023-02-27 12:17:23
nguyenthithanhthaoMình xin lịch đăng truyện với ạ - sent 2023-01-29 12:25:55
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương