Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 32: Vợ của tổng giám đốc - lão hóa tự nhiên

/816
Trước Tiếp
Cho dù tức giận đến mấy thì bọn họ cũng chỉ là người hầu thôi, đây là sự thật không thể chối cãi.

Bạch Thần ngồi trước bàn trang điểm, nhớ lại những lời Nguyên Tử Du vừa nói.

Không thể phủ nhận rằng, những lời đêm nay của Nguyên Tử Du chứa rất nhiều thông tin.

Tại sao ông cụ Nguyên lại yêu cầu hắn cưới Kiều Y Nhiên chứ? Rõ ràng quan hệ giữa bọn họ bắn đại bác cũng chẳng tới nơi.

Bạch Thần tìm tòi trong ký ức của Kiểu Y Nhiên, nhớ ra khi cô vẫn làm ở công ty của Nguyên Tử Du, chủ nhà họ Nguyên từng đến đây một lần.

Khi đó, khéo sao Kiều Y Nhiên lại là người tiếp đón ông.

Khi tiếp đón một người già có thân phận, thư ký bình thường sẽ không mắc sai lầm.

Tại sao ông cụ chỉ coi trọng mỗi có chứ? Không phải tiểu thư nhà giàu nào cũng giống như Mạnh Kỳ,ngực to mà óc bằng quả nho.

Phần lớn tiểu thư nhà giàu đều được gia tộc bồi dưỡng nghiêm ngặt.

Trong số đó, có rất nhiều người khôn khéo giỏi giang.

Tại sao ông cụ chỉ coi trọng Kiều Y Nhiên xuất thân nhà nghèo chứ? Đúng là nghĩ mãi không ra! Trong những gia tộc quyền quý coi trọng sự môn đăng hộ đối, việc này vô cùng bất thường.

Chẳng lẽ thật ra thân phận của Kiều Y nhiên không hề đơn giản? Hoặc cô ấy có quan hệ phức tạp với ông cụ ư? Bạch Thần quyết định ngày mai phải đi gặp chủ nhà họ Nguyên - người duy nhất tỏ ra ôn hòa với cô một lần.

Sáng sớm hôm sau, Bạch Thần lững thững đi đến cửa chính của khu vườn thuộc biệt thự mà ông cụ ở.

Người làm vườn là chú Khâu đang chăm sóc hoa sơn trà.

Dường như ông hơi bất ngờ khi thấy Bạch Thần, hôm nay là ngày gì nhỉ, sao mợ Cả lại đến đây? Nhà họ Nguyên có một quy định, đó là vào sáng mùng một và mười lăm hàng tháng, tất cả người nhà họ Nguyễn đều phải quây quần bên ông cụ.

Trừ khi bất ngờ bị bệnh hoặc đi công tác, còn lại không được phép vắng mặt với bất cứ lý do gì.

Hôm nay không phải mùng một, cũng chẳng phải mười lãm, sao cô lại đến đây? “Cháu muốn gặp ông nội, phiền chú thông báo một tiếng.” Bạch Thần đứng cạnh hàng rào, nói với chú Khâu.

Chú Khâu đã hơn sáu mươi tuổi, nghe nói đã đi theo ông cụ được mấy chục năm.

Con trai chú Khâu đã là Giám đốc của một tập đoàn, nhưng ông vẫn theo hầu ông cụ.

Ông nói rằng mình không thể rời khỏi ông cụ, chỉ muốn phục vụ ông cụ cả đời.

Ông đã từng theo ông cụ vào Nam ra Bắc, trải qua vô số chuyện, rất được coi trọng, nhưng sau này chân ông bị thương, nghe nói là vì cứu ông cụ.

Không còn cách nào khác, ông đành phải lui xuống, sau đó lại cảm thấy rất hứng thú với hoa.

Thế nên ông đã trở thành một người làm vườn ưu tú.

Những khóm hoa được ông chăm sóc đều nở rộ, vô cùng đẹp mắt.

Ông cụ rất áy náy với chú Khúc, còn bồi dưỡng con của ông.

Bây giờ, con của ông cũng được xem là một nhân vật máu mặt ở Nam Thành, nhưng chủ Khâu vẫn chưa muốn về nhà để an hưởng tuổi già.

Chú Khâu không coi thường mợ Cả xuất thân nhà nghèo như những người khác.

Khi nhìn thấy Kiều Y Nhiên, ông vẫn chào hỏi một cách vô cùng lễ phép.

Trong cả nhà họ Nguyên, chú Khâu là người hầu duy nhất mà Kiều Y Nhiên cảm thấy không tệ.

“Tôi đi ngay đây.” Chú Khâu cười tủm tỉm, nhẹ nhàng đặt cái kéo trên tay xuống, khập khiễng đi vào biệt thự.

Lát sau, một người phụ nữ trung niên đi ra khỏi biệt thự, vẫy tay với Bạch Thần: “Mợ Cả, cụ cho mời cô vào.” Khi Bạch Thần đi vào phòng khách, ông cụ Nguyên đã ngồi chờ cổ trên ghế salon.

Biệt thự này được trang hoàng theo phong cách cổ xưa, khác hẳn những căn còn lại.

Trông thấy Bạch Thần đi vào phòng, công cụ thân thiết vẫy tay với cô: “Con à, lại đây ngồi nào.” “Ông nội.” Bạch Thần cúi chào ông cụrồi mới ngồi ở phía đối diện.

Tinh thần của ông cụ Nguyên không được tốt lắm, khuôn mặt nhăn nheo tái nhợt.

Gương mặt gầy gò, đôi mắt mờ đục trũng sâu, sống mũi trơ xương, dường như đã gần đất xa trời.

Hai năm qua, sức khỏe của ông suy giảm rất nhiều.

Tuy đã mời mấy chuyên gia, nhưng kết quả kiểm tra vẫn là không có bệnh nặng gì, chỉ là sự lão hóa tự nhiên mà thôi.

Đây là quy luật tất yếu của cuộc sống, không thể thay đổi Nhưng với bối cảnh của nhà họ Nguyên, bọn họ vẫn có rất nhiều cách để tuổi già của ông cụ đến chậm hơn một chút.

Có những người hơn tám mươi tuổi mà vẫn khiêu vũ được còn gì! Nhưng rất đáng tiếc, thuốc bổ gì cũng vô dụng với ông cụ.

Trong hai năm vừa rồi, sức khỏe của ông cụ suy giảm rất nhanh.

Ông cụ rất cao.

Cho dù ông đã già, xương cốt co lại thì vẫn được gần một mét tám.

Bởi vì quá gầy, đôi chân ông như hai cái gậy gỗ, hoàn toàn không nâng được chiếc quần tây.

Đàn ông nhà họ Nguyễn đều được di truyền gen trội từ ông cụ, ai cũng có dáng vẻ ngọc thụ lâm phong, cao lớn đẹp trai.

Chỉ có điều, cho dù vẻ vang vô hạn, phú quý ngút trời thì cũng không thể tránh khỏi sự trôi chảy của năm tháng.

Ông cụ là con chim ưng không thể cất cánh bay được nữa.

Nhưng kể cả như thế, ông vẫn chưa giao vị trí chủ nhà cho ai.

Tại sao chứ? Chỉ vì ông chưa nhìn thấy chắt trai chào đời ư? Hay ông lo rằng nhà họ Nguyên không có người nối nghiệp? Ông có nhiều cháu như vậy, sao phải lo nghĩ việc này chứ? Ông cụ nhìn Bạch Thần bằng ánh mắt hiền từ, chẳng khác gì đang nhìn cháu gái.

Ánh mắt này khiến Bạch Thần hơi bối rối, cảm thấy khó hiểu.

Mặc dù Kiều Ý Nhiên là cháu dâu của ông, nhưng Bạch Thần vẫn cảm thấy ánh mắt của ông cụ quá mức trìu mến.

Tại sao khi nhìn cô, ánh mắt của ông còn trìu mến hơn cả lúc nhìn một số cháu trai, cháu gái ruột chứ? “Đứa nhỏ này, sao hôm nay lại sang đây thăm ông nội thế? Hay là có việc tìm ông?” Ông cụ ân cần hỏi.

Ông cụ đã thấy dáng vẻ đầy tâm sự của cô, chỉ mong không giống như ông đoán.

Bạch Thần im lặng, như thể vừa hạ quyết tâm, buồn bã nói: “Ông nội, vợ chưa cưới cũ của Tử Du quay về rồi.” Ông cụ nghe thấy giọng điệu như đang ghen tuông của Bạch Thần, bèn cười ha hả: “Chỉ vì chuyện này thôi à? Bây giờ cô ta đã là con dâu nhà họ Tiêu, không thể uy hiếp đến địa vị của cháu, cháu cứ yên tâm đi.” Sao ông cụ lại không biết chuyện ánh trăng sáng của Nguyên Tử Du trở về chứ? Ông còn hỏi Nguyên Tử Du rồi cơ!

Nhưng Nguyên Tử Du nói rằng hắn không còn yêu cô Mạnh nữa, bây giờ hắn chỉ yêu Kiều Y Nhiên, thế nên ông cụ mới yên tâm.

Bạch Thần chần chừ và bối rối một lúc, mắt rơm rớm nước: “Nhưng mà...

hình như Tử Du vẫn yêu cô Mạnh ạ.” Theo Bạch Thần, cô phải vào trước với ông cụ.

Sau khi những chuyện bê bối của Nguyên Tử Du lộ ra ngoài, ông cụ sẽ không thấy đột ngột nữa.

Khuôn mặt hiền từ của ông cụ trở nên nghiêm túc: “Cháu yên tâm, nó sẽ không làm chuyện điên rồ vì người phụ nữ đã từng phản bội mình đâu.

Tử Du rất sáng suốt, nó biết rõ ai mới là người mà nó cần che chở cả đời.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương