Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 23: Vợ của tổng giám đốc - quy tắc của nhà họ nguyên

/816
Trước Tiếp
Ít nhất bây giờ tôi vẫn là mợ Cả ở đây, tính ra cũng là chủ của bà đấy, đừng nói chuyện với tôi bằng giọng điệu xấc xược ấy nữa.

Kể cả tôi nói mình không hài lòng với người hầu như bà, trực tiếp sa thải bà thì đó cũng là quyền của tôi.” Trong lúc nói chuyện, Bạch Thần ném bát đũa lên bàn, đứng dậy với vẻ không hề khách sáo.

Cô mới ăn được vài miếng, nhưng đã tức đến mức no luôn rồi.

Không ngờ bà ta lại dám ném giẻ lau bẩn thỉu lên bàn ăn khi cô đang dùng cơm, đây là sự khiêu khích trắng trợn.

“Cô...

cô dám...

cô dám đuổi việc tôi!” Vú Vương bị khi thể của Bạch Thần hù dọa, lùi ra sau mấy bước, tức đến tái mặt, thậm chí ánh mắt nhìn Bạch Thần còn có cả sự thù hận.

Bạch Thần cảm thấy khó hiểu trước sự thù hận trong mắt vú Vương, lòng căm hờn của bà ta từ đâu ra vậy? Chẳng lẽ thật ra vú Vương thích Nguyên Tử Du? Không phải chứ! Già đầu rồi mà lại đi thích đứa trẻ do mình nuôi nấng à? Biến thái quá đi mất! Thật ra không phải thế, vú Vương có một đứa con gái vẫn luôn thầm mến Nguyên Tử Du.

Con gái bà ta cũng khá xinh đẹp, nhưng trước đây, bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng con gái mình có thể bám vào nhà họ Nguyên.

Sau khi Nguyên Tử Du cưới cô gái nghèo Kiều Y Nhiên, vú Vương đúng là hối hận đến mức dậm chân đấm ngực.

Nếu sớm biết Nguyên Tử Du sẽ cưới một cô gái nghèo, bà ta đã để con gái của mình lên trước rồi.

Nếu con gái bà ta có thể câu được Nguyên Tử Du trước, chắc chắn sau này sẽ không có phần của Kiều Y Nhiên.

Đúng là có tiền cũng khó mà biết sớm được! Đến bây giờ, con gái vẫn đang oán trách bà ta đây này.

Khi biết con gái của mình thích Nguyên Tử Du, vú Vương đã ra sức ngăn cản.

Vú Vương bảo cô ta đừng mơ mộng hão huyền nữa, con gái của một người hầu không thể bước vào cánh cửa nhà họ Nguyên đâu.

Dạo trước, con gái vú Vương thường xuyên đến nhà họ Nguyên, thỉnh thoảng được các phu nhân và tiểu thư thưởng cho ít đổ.

Mà Nguyên Tử Du cũng tỏ ra vui vẻ hòa nhã khi thấy cô ta.

Sau khi trông thấy Nguyên Tử Du vô cùng tuấn tú cười với mình, con gái bà ta đã bị mê hoặc đến mức xương cốt mềm nhũn.

Đương nhiên sau đó chính là các loại sầu tương tự, tiếp theo, cô ta bắt đầu đến nhà họ Nguyên để tình cờ gặp gỡ Nguyên Tử Du.

Vú Vương vẫn luôn tự hiểu lấy mình, Nguyên Tử Du không thể nào để ý đến con gái của bà ta được.

Thế nên bà ta vẫn luôn ra sức ngăn cản hành động ngu xuẩn của con gái.

Vú Vương không muốn những hành động giả ngu của con gái khiến mình mất việc.

Nhưng sau này, Nguyên Tử Du lại cưới một người phụ nữ có thân phận và gia thể thua cả con gái bà ta.

Đúng là càng nghĩ càng thấy hối hận, càng nghĩ càng thấy căm tức! Thế nên sau khi Kiều Y Nhiên được gả vào nhà họ Nguyên, bà ta trút hết oán hận lên người cô.

Bạch Thần đến gần vú Vương mấy bước: “Sao tôi lại không dám? Đừng cậy già lên mặt, nhà họ Nguyên chỉ mong sa thải người làm già nua như bà rồi tuyển thêm mấy cô em trẻ trung xinh đẹp mà thôi!” “Cô...

cô...

cô không có tư cách đấy.

Cậu Cả do chính tay tôi nuôi nấng.” Môi vú Vương run rẩy, trong giọng nói còn mang theo tiếng khóc: “Ngay cả bà Cả cũng chưa nói muốn đuổi việc tôi, cổ...

cô dựa vào đâu hả?” Bạch Thần cười nhạo một tiếng, tỏ vẻ khinh thường: “Bà nghĩ việc nuôi nấng cậu Cả là ghê gớm lắm à? Lại còn kể công cơ đấy? Nếu không có bà thì vẫn còn người khác hầu hạ cậu Cả, bà thấy mình quan trọng lắm hay sao?”

Vú Vương lại lần nữa bị Bạch Thần chọc tức đến mức thở hổn hển, thậm chí ngồi bệt xuống đất.

Có lẽ do bà ta khá béo tốt nên mãi vẫn chưa đứng dậy được.

“Bà nghĩ cái kiểu giả vờ ngã của mình có thể dọa được tôi à?” Bạch Thần nhìn chằm chằm vào gương mặt hoảng hốt của vú Vương bằng ánh mắt lạnh thấu xương: “Nói cho bà biết, bây giờ tôi vẫn là nữ chủ nhân của nơi đây.

Một người hầu như bà lại dám hỗn láo với nữ chủ nhân, đương nhiên tôi sẽ có cớ để đuổi việc bà rồi.”

Vú Vương đang ngồi trên đất sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Ở nhà họ Nguyên, vú Vương vẫn luôn ăn no mặc ấm, vô cùng tự do tự tại, đám người làm trong biệt thự này đều phải nghe lệnh bà ta.

Ngoại trừ Nguyên Tử Dura, bà ta là lớn nhất, ngay cả mợ Cả cũng phải nghe theo bà ta.

Bà ta đã bao giờ phải chịu uất ức thế này đâu cơ chứ? Nếu thật sự bị sa thải, một bà già như bà ta phải sống thế nào đây? Con trai và con gái bà ta có lớn mà không có khôn, đến bây giờ vẫn đang ăn bám.

Bà ta vẫn đang trông chờ vào khoản tiền dưỡng lão mà Nguyên Tử Du cho đây này! Vú Vương suy nghĩ mấy giây, dứt khoát làm đến cùng, tỏ vẻ như bị thương, nằm ra đất rồi kêu oai oái.

Một số người hầu nghe thấy tiếng kêu của vú Vương, bèn ùn ùn kéo đến.

Khi trông thấy cảnh tượng này, ai cũng tỏ ra không thể tin nổi.

Hình như mợ Cả vừa đánh vú Vương! Bạch Thần trợn trắng mắt, nhấc chân bước qua người vú Vương, bà ta nghĩ nằm trên đất là dọa được cô à? Với những bà già thích ăn vạ, cậy già lên mặt thế này, tốt nhất là không động vào bà ta.

Chỉ cần chạm nhẹ một cái thôi, quá nửa là bà ta sẽ giữ rịt lấy người vừa đỡ mình.

Những người hầu này ngay cả tỏ ra cung kính cũng không làm được, đương nhiên cô không khách sáo với bọn họ nữa.

Mẹ Nguyên Tử Du thường xuyên quát Kiều Y Nhiên, thậm chí giận dữ mắng mỏ, bình thường cô chỉ cúi đầu cam chịu.

Thế nên đám người hầu đều biết vợ Cả không có địa vị cao ở nhà họ Nguyên.

Chẳng riêng gì vú Vương, những người hầu khác đều không mấy cung kính với Kiều Y Nhiên, có lúc bảo bọn họ chuẩn bị nước trái cây thôi cũng khó.

Chuyện như vậy thường xuyên xảy ra, bình thường Kiều Y Nhiên đều bỏ qua, không hề so đo, khiến sự khó chịu cứ tích tụ trong lòng.

Bạch Thần quay về phòng ngủ, cẩm túi chuẩn bị ra ngoài một chuyến, nhưng vừa mới đi đến cầu thang, cô đã trông thấy bà Nguyên đang chuẩn bị lên tầng với khí thế hùng hổ.

Chắc là có người vừa mới mách tội rồi.

“Kiều Y Nhiên, cô bị sao vậy? Vú Vương đã già như thế rồi mà cô còn đánh bà ấy à?” Tuy bà Nguyên hỏi bằng giọng chất vấn, nhưng thật ra khóe mắt đuôi mày lại mang theo sự vui mừng.

Có vẻ cuối cùng bà ta cũng chộp được sai lầm của con dâu.

Bạch Thần dừng bước, trông rất cung kính: “Mẹ chồng, con không có gan đánh người già đâu.

Con là dâu cả của nhà họ Nguyên, nào ngờ lại bị một kẻ hầu trách mắng.

Nhà họ Nguyên không có quy tắc này, người hầu mà dám leo lên đầu chủ nhân à? Sao nề nếp của nhà họ Nguyên có thể cho phép chuyện này xảy ra cơ chứ? Mẹ chồng, mẹ thấy con nói đúng không? Nếu chuyện này đến tai ông nội, có lẽ chỉ mấy phút thôi là vú Vương bị đuổi việc rồi.” Bà Nguyên vô cùng kính sợ người đứng đầu nhà họ Nguyên.

Vừa nghe nói chuyện này sẽ đến tại ông cụ, bà ta lập tức nguôi giận mấy phần.

Ông cụ ghét chuyện kẻ hầu lấn chủ nhất.

Nếu loại tôi tớ này xuất hiện trong nhà họ Nguyên có thứ bậc nghiêm ngặt, cho dù nhiều lý lẽ đến đâu thì cũng sẽ bị đuổi việc.

Nếu là năm mươi năm trước, kể cả giết một hai người thì cũng rất bình thường.

Cho dù hôm nay Kiều Y Nhiên thật sự đánh vú Vương, lỗi của cô cũng không lớn.

Chủ nhân có quyền tuyệt đối trong việc xử lý người hầu của mình.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương