Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 39: Vợ của tổng giám đốc - cả nhà vui vẻ

/816
Trước Tiếp
Nhưng bây giờ hắn đang có việc nhờ người ta, không thể kiêu ngạo như lúc bình thường được.

Sắc mặt của Nguyên Tử Du thay đổi mấy lần, tiếp tục kiên nhẫn giải thích: “Yên tâm, tôi sẽ nói với người nhà họ Nguyên là tuy Ỷ Nhiên mang thai nhưng vẫn chưa ổn định, nên đã ra nước ngoài dưỡng thai rồi.” “Nhưng mà...

sao cậu có thể chắc chắn rằng tôi sẽ khiến cô ấy mang thai chỉ trong một lần?” Tiêu Minh Hiên tiếp tục hỏi với vẻ bối rối.

Tiêu Minh Hiền hơi sợ Kiều Y Nhiên, gã không nắm chắc rằng mình có thể biến cô thành con cừu nhỏ.

Nhỡ đâu lần này không thể khiến cô có thai thì sao? Nguyên Tử Du rất muốn đấm vào mặt Tiêu Minh Hiên một phát, nhưng tốt xấu gì vẫn nhịn được.

Có thể đừng hỏi nhiều như thể được không? Cứ ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp là được mà? “Sau khi cậu thành công, Kiều Y Nhiên sẽ không dám nói gì đâu.” Nguyên Tử Du vô tình liếc nhìn thiết bị giám sát được lắp trong phòng.

Đương nhiên Bạch Thần cũng nghe rõ những lời nói này.

Ngay cả Hoa Hoa - hệ thống không có tình cảm cũng phải cảm khái: “Hai tên đàn ông này đúng là cực phẩm.

Trong phòng này cũng lắp thiết bị giám sát, hình như bọn họ muốn quay video lại đấy.” Bạch Thần: “Theo tôi thấy, lần này Nguyên Tử Du muốn nắm được sơ hở ngoại tình của vợ, vậy thì để xem ai lợi hại hơn.”

Ban đầu, Bạch Thần cảm thấy trong hai tên cực phẩm này, Tiêu Minh Hiên cặn bã hơn Nguyên Tử Du.

Nhưng bây giờ, xem ra Nguyên Tử Du chỉ hơn chứ không kém.

Tiêu Minh Hiên rất đào hoa, rất phóng đãng, nhưng hắn chưa bao giờ muốn giết người.

Còn Nguyên Tử Du thì có lòng dạ độc ác hơn, người cản đường hắn đều phải chết.

“Tôi đã tính chu kỳ của cô ta rồi, mấy ngày này dễ mang thai nhất, đêm nay cậu làm thêm mấy lần là được.” Nguyên Tử Du bổ sung.

“Ồ!” Tiêu Minh Hiên xoa eo: “Lại...

lại còn làm thêm mấy lần cơ á! Nguyên Tử Du, tôi cũng không dữ dội như cậu đâu.” Ánh mắt của Nguyên Tử Du ngầm tối lại, hiện lên một chút đau đớn.

Dữ dội để làm gì cơ chứ? Ngay cả mong muốn có con cũng là hy vọng xa vời, chỉ có thể mượn giống mà thôi.

Hẳn đổ chuyện mình bị vô sinh lên đầu Tiêu Minh Hiên.

Nếu năm đó gã không lừa Kỳ Kỳ bỏ trốn, chắc chắn hắn sẽ không say sưa suốt ngày, khiến cơ thể bị tổn thương.

Nếu hắn không đau buồn quá độ thì sao có thể trở thành người bị bệnh không có tinh trùng cơ chứ.

Nguyên Tử Du nén hận, quay người đi khỏi phòng Tổng thống.

Tiêu Minh Hiên xoa mặt, ngồi xuống ghế salon ở phòng khách, châm một điếu thuốc.

Nói thật, gã vẫn còn bóng ma tâm lý, không hề thấy hứng thú với người phụ nữ đang nằm trên giường.

Nhưng trong tương lai, con của gã có thể sẽ trở thành chủ nhà họ Nguyên, đúng là quá hấp dẫn.

Sau khi hút xong một điếu thuốc, Tiêu Minh Hiên cố nén sự khó chịu, bước đến bên giường.

“Ai, làm với một người phụ nữ không thể cử động chẳng khác gì! Nhưng vì tương lai của con mình, đành cố chịu vậy.” Trong lúc nói chuyện, Tiểu Minh Hiên ngồi xuống đầu giường, chỉnh lại mái tóc hơi rối của Bạch Thân.

“Nguyên Tử Du càng không phải người tốt.

Kiểu Y Nhiên, cô nhìn cho rõ.

Hắn cũng chỉ là loại đàn ông cặn bã như tôi mà thôi! Thậm chí còn cặn bã hơn tôi ấy chứ, ha ha ha! Ha ha ha!” Tiêu Minh Hiên nói rồi cười như điên, thậm chí cười đến mức ngã ngửa ra sau, cười ra nước mắt.

Từ nhỏ đến lớn, cha mẹ vẫn luôn so sánh gã với Nguyên Tử Du.

Con nhìn Tử Dụ nhà người ta đi, rất nghe lời.

Con nhìn Tử Du nhà người ta đi, học giỏi thật đấy.

Con nhìn Tử Du nhà người ta đi, có thấy giỏi không, mới cấp ba mà đã bắt đầu quản lý tập đoàn rồi.

Con nhìn Tử Du nhà người ta đi, tiếng tăm rất tốt.

Con nhìn Tử Du nhà người ta đi...

Nguyên Tử Du giống như một ngọn núi lớn đè lên người Tiêu Minh Hiên, khiến gã ngạt thở.

Nhưng sau khi nghe thấy Nguyên Tử Du nói rằng hắn không có khả năng sinh đẻ, trái tim của gã đã thoải mái hơn.

Nguyên Tử Du phải mượn giống của gã, ha ha ha.

Sau này, con trai gã có thể sẽ trở thành chủ nhà họ Nguyên.

Sau này, tài sản mấy trăm tỷ của nhà họ Nguyên có thể sẽ thuộc về gã.

Đúng lúc Tiêu Minh Hiền đang nghĩ đến cảnh tượng con trai lớn dần, vẻ vang trở thành chủ nhà họ Nguyên, còn gã thì được nó báo hiếu.

Một cái gạt tàn thuốc giáng từ trên trời xuống, đập trúng đầu gã, sau đó gã thấy trước mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

Trong lúc Tiêu Minh Hiên đang hút thuốc, Bạch Thần đã nhanh chóng cầm lấy cái gạt tàn trên tủ đầu giường.

Thế nên khi đang ngồi suy nghĩ vẩn vơ ở trên giường, Tiêu Minh Hiên mới bất ngờ bị cô đập trúng.

Bạch Thần vô cùng tức giận, tát cho Tiêu Minh Hiến máy phát, sau đó đổ nửa chai nước còn lại vào miệng gã.

Trong thời gian ngắn, gã sẽ không dậy được.

Có lẽ sau khi tỉnh dậy, Tiêu Minh Hiên sẽ phát hiện môi của mình đã sưng vù như cây xúc xích.

Bạch Thần nghĩ đến hình ảnh đó, đúng là không còn gì đẹp bằng.

Như vậy vẫn chưa đủ, Bạch Thần mở tivi.

Tivi trong phòng Tổng thống đều chuẩn bị kênh người lớn cho khách.

Bạch Thần chọn một bộ khá cô đọng, tiếng kêu cũng không quá hoang dã rồi ẩn phát lại, ra sức tăng âm lượng để người ngoài cửa có thể loáng thoáng nghe thấy.

Cô liếc nhìn thiết bị giám sát trong góc, cảm thấy tạm thời không nên để Nguyên Tử Du biết cô đánh Tiêu Minh Hiên.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Bạch Thần gỡ thiết bị giám sát xuống xóa sạch, sau đó xâm nhập vào điện thoại của Nguyên Tử Du, xóa bản sao chép trong điện thoại của hắn.

Sau khi xử lý xong những việc này, Bạch Thần mới xách túi, nghênh ngang rời đi.

Sáng sớm hôm sau, Bạch Thần ăn mặc đơn giản, chuẩn bị sang biệt thự của ông cụ Nguyên để ăn sáng.

Bởi vì hôm nay là thời điểm mấy chục người trong nhà họ Nguyên quây quần ăn sáng với nhau.

Đây là quy định do ông cụ đặt ra, không ai trong gia tộc này dám vi phạm.

Khi Bạch Thần đến nơi, những thành viên khác trong gia tộc đã có mặt.

Hôm nay, người nhà họ Nguyên không hề nhìn cô với vẻ khinh thường, thậm chí một vài người còn tỏ ra đồng cảm.

Ông cụ với vẻ mặt nghiêm túc đang ngồi ở chính giữa, nhắm mắt, mím chặt môi, không nói năng gì.

Không ai dám phát ra tiếng động, như thể giông bão sắp kéo tới.

Cha mẹ Nguyên Tử Du đang trợn mặt nhìn Bạch Thần, nhưng họ vẫn nhớ đến việc ông cụ bảo vệ cô nên không dám lên tiếng dạy dỗ.

“Ông nội.” Bạch Thần phá vỡ sự im lặng, gọi một tiếng.

Rốt cuộc ông cụ cũng mở mắt, trìu mến nhìn Bạch Thần: “Đứa nhỏ này, con đã đến rồi, ăn cơm thôi.” Các thành viên khác trong gia tộc cũng phụ họa: “Đúng vậy, ăn cơm, ăn cơm thôi.” Ông cụ bưng bát với vẻ nặng trĩu tâm sự.

Có vẻ tinh thần của ông còn kém hơn mấy hôm trước.

Bạch Thần ngoan ngoãn ngồi vào chỗ thường ngày của Kiều Y Nhiên, im lặng bưng bát.

Những thành viên khác trong gia tộc đều động đũa, cầm bát lên chuẩn bị ăn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương