Yêu Em Bằng Cả Trái Tim full

Chương 5: Không tên

/721
Trước Tiếp
Rhine nhíu mày, giọng nói giàu sức hút như dòng suối trong lành, xen lẫn sự mê hoặc: “Không, tôi không hề “được đằng chân lân đằng đầu”, mà chỉ muốn dẫn em đi, bởi vì...”

“Vì cái gì?”

“Tôi thích em.” Rất thẳng thắn, nhưng chuyên chế đến mức khiến người ta cho rằng đó là điều hiển nhiên.

Lời nói của Rhine đã ném ra một quả bom, khiến nhóm tiểu binh bị oanh tạc ngã nhào. Phải biết rằng trong suốt những năm qua, có rất nhiều phụ nữ thích Rhine, nhưng anh không thèm liếc mắt lấy một cái, vậy mà bây giờ anh lại thích một người phụ nữ chỉ mới gặp mặt lần đầu.

Mặc Liên nhìn Rhine với ánh mắt mỉa mai, và cười khẩy nói: “Nếu tôi không nhầm thì tất cả mọi người đều đã tiêm virus Y-1 rồi đúng không, có chưa đầy mười lăm năm tuổi thọ, vậy xin hỏi ngài Rhine đây còn lại bao nhiêu năm?”

Ánh mắt Rhine hơi căng thẳng, anh im lặng giây lát rồi kiên định nói: “Không được, em phải đi với tôi. Cho dù sinh mạng của tôi không còn lại bao nhiêu năm nhưng trong khoảng thời gian tôi còn sống thì em phải ở bên cạnh tôi.”

“Giam cầm tôi à?”

“Nếu có thể thì tôi không ngại đầu.” Ngón tay thon dài xoa nhẹ má cô, cảm xúc lành lạnh trên làn da khiến Mặc Liên hơi run rẩy, khẽ nhíu mày.

Cô tính toán thật nhanh ở trong đầu, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp ướt át cong lên tạo thành một nụ cười: “Rhine, có đôi khi con người ta không thể quá tự tin đầu, biết không hả?”

Rhine thoáng giật mình, sau đó nhận ra cả người mình không còn sức lực, cảm giác uể oải đang dần dần lan ra. Anh ảo não quay đầu nhìn lại, phát hiện những người khác cũng đã xụi lơ ngồi bẹp dưới đất, không thể nhúc nhích.

Ý chí mạnh mẽ giúp anh kiên trì đứng trước mặt Mặc Liên, trong đôi mắt màu xanh da trời xen lẫn mưa rền gió dữ, hơi thở lạnh lẽo khiến nhiệt độ trong không gian nhỏ hẹp của kho hàng lập tức giảm thấp, dường như ngay cả không khí cũng đóng băng.

Mặc Liên vỗ vào tay Rhine: “Đừng lo lắng, đây chỉ là thử nghiệm, tôi muốn thử xem thứ đồ chơi mà mình nghiên cứu ra có tác dụng với Y-1 hay không mà thôi.”

Rhine nhíu mày, bây giờ mới hiểu được cô gái này đáng sợ đến nhường nào, thứ mà cô nghiên cứu ra không chỉ kháng được virus xác sống mà còn có thể lặng lẽ khống chế người đã từng tiêm Y-1, nếu cô bị người mưu đồ bất chính khống chế thì hậu quả...

Mặc Liên đỡ Rhine ngồi xuống giường, rồi dựa vào vai anh, vân về nút áo quân phục của anh, còn nghịch ngợm kéo thắt lưng.

“Rhine, tôi cảm thấy mình có thể tin tưởng các anh, các anh không phải là nhóm đầu tiên tới chỗ tôi, nhưng tôi đảm bảo bọn anh chính là nhóm đầu tiên có thể sống sót đi ra ngoài.” Cô dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Tôi không thích tiếp xúc với người khác, lòng người chính là thứ xấu xí nhất. Nghiên cứu của tôi sẽ khiến người ta thèm nhỏ dãi, sau đó sẽ ném tôi vào phòng thí nghiệm ngày đêm nghiên cứu, cuộc sống như thế thật đáng sợ.”

“Tôi sẽ để các anh rời đi, nhưng điều kiện tiên quyết là tôi muốn rút một ít máu của các anh...” Vừa nói cô vừa hôn nhẹ một cái lên mặt Rhine: “Anh đẹp trai thật đấy.”

Cảm nhận được cảm xúc mềm mại trên má, Rhine nheo mắt nhìn Mặc Liên rồi đột nhiên bật cười: “Mặc Liên, tôi nghĩ tôi thật sự yêu em mất rồi.”

“Tôi rất vinh hạnh.”

“Không cần khách sáo.”

Nhóm người nằm sõng soài dưới đất thật sự muốn gào thét: Bây giờ là lúc nào rồi mà anh còn ve vãn với nữ ác ma này chứ, như vậy là không ổn! Người phụ nữ này đáng sợ quá, nếu cưới về nhà thì không có chỗ đứng đầu!

Lão đại à, bây giờ đang là thời khắc liên quan tới mạng sống, ngang tàng một chút đi, đừng tỏ ra yêu chiều như thế!

Mặc Liên mỉm cười xinh đẹp và quyến rũ, khiến người ta nghĩ tới loài hoa anh túc trước ngày tận thế, đẹp đến mức khiến tinh thần người ta nhộn nhạo, một khi tới gần sẽ bị nghiện mà không thể nào kiềm chế được.

Rhine nhìn chằm chằm vào Mặc Liên không hề chớp mắt, nhìn cô tao nhã đứng dậy, mở tủ đựng đồ ở bên cạnh, lấy ra vài gói bánh quy nén và đặt lên bàn, không lộ ra cảm xúc gì.

“A phải rồi, đồng hồ báo thức để ở đây nhé, mỗi người ghi nhớ thời gian mình bị tê liệt để lát nữa báo cho tôi biết. Đói bụng thì có thể ăn, nhưng đương nhiên là tôi sẽ tính tiền đấy.” Cô đặt đồng hồ ở trước mặt bọn họ rồi nhẹ nhàng chuyển sang phòng thí nghiệm khác.

Sau khi Mặc Liên đóng cửa lại, Mark lo lắng nhìn Rhine: “Lão đại, người phụ nữ này kinh khủng quá! Cái quái gì vậy chứ, thế mà... anh...”

Hắn sực nghĩ đến điều gì đó, bèn trợn to mắt: “Có phải anh trúng chiều rồi không! Ôi trời ơi, phải biết là người có thể quật ngã anh vẫn chưa hề xuất hiện, hôm nay đúng là quá vui mà!”

Marki liếc mắt, thằng ngu này thấy lão đại trúng chiều lại vui mừng thế kia, không thấy ánh mắt của lão đại đã giống như lưỡi dao băng rồi sao, muốn chết thì cũng phải từ từ. Hắn ta lặng lẽ thắp một ngọn nến cho Mark ở trong lòng rồi dứt khoát nhắm mắt lại, không thèm để ý tới gã ngu đó nữa.

Rhine liếc nhìn Elson ở phía sau: “Elson, lúc vào đây cậu có phát hiện điều gì khác thường không?”

“Không ạ.” Không hề cảm nhận được gì cả, sau khi tiêm virus Y-1, mỗi người đều có một sở trường của riêng mình, Elson đặc biệt mẫn cảm với sự thay đổi của không khí mà vẫn trứng chiêu. Phải biết rằng các loại thuốc căn bản không có hiệu quả với bọn họ, thế mà cả lũ lại lặng lẽ ngã xuống như thế này.

Nếu Mặc Liên muốn bọn họ chết thì cũng không phải là không thể.

Thảo nào cô có thể một mình sinh tồn ở chỗ này. Anh chuyển sang nhìn màn hình trên tường, xác chết đã chất thành đống ở đầu cầu thang. Anh hơi nhíu mày nhìn đống xác sống bị ngược đãi thành một đống lộn xộn.

Nhìn cánh cửa phòng thí nghiệm đóng kín, Rhine đứng dậy chỉnh lại quân phục của mình, nhếch miệng nhìn đồng hồ báo thức trên bàn.

“Lão đại, anh không sao hả?”

«Ù.”

“Lão đại... không phải anh vẫn luôn ổn đấy chứ...”

Rhine vẫn thờ ơ như cũ và không nói gì.

“Lão đại quả nhiên là lão đại, vậy mà lại không hề bị gì cả, lúc nãy chỉ giả vờ mà thôi!” Giọng nói oang oang của Mark quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, hắn vừa mới gào thì Mặc Liên đã xuất hiện ở cửa, như cười như không và nhìn bọn họ.

Không riêng gì Marki, ngay cả Elson, Levy và những người lính khác cũng hận không thể lao tới tận cho gã miệng rộng này một trận. Còn Rhine chỉ hời hững liếc nhìn một cái, lạnh lùng nói: “Mark!”

Mark cũng tự hiểu rằng mình đã lỡ lời. Bọn họ nhiều lần bị đe dọa trong căn phòng nho nhỏ này, nhưng rốt cuộc Mặc Liên có thân phận gì thì không ai biết. Hắn lập tức chuyển sang thái độ nghiêm túc, hô to: “Thượng tá, Mark xin được chịu phạt!”

Mặc Liên nheo mắt xem bọn họ biểu diễn, như đang xem xiếc khỉ vậy. Sau khi bọn họ nói xong, cô mới thoáng nhìn Rhine: “Được rồi, đừng đóng kịch nữa.” Dứt lời, cô đi tới trước mặt Rhine, cười nửa miệng nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai này: “Thế nào, cho chút máu đi.”

Vẻ mặt Rhine không thay đổi nhưng con người co lại đã thể hiện rõ ràng cho sự từ chối của anh.

Elson ở phía sau cảm thấy bầu không khí giữa hai người không đúng lắm, lập tức nói: “Phân tích máu của thượng tá là bí mật quân sự.”

Mặc Liên thôi cười, nhanh chóng động não. Anh không bị khống chế bởi loại thuốc do cô nghiên cứu ra, tốc độ khôi phục lại nhanh hơn người bình thường gấp bội, sức mạnh, tốc độ, năng lực phản ứng và năng lực hồi phục đều nhanh hơn người bình thường...

Đúng là đối tượng nghiên cứu rất tốt.

Thấy Mặc Liên suy nghĩ, Rhine đi tới nắm lấy tay cô, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve, da thịt trắng nõn dần ửng đỏ, đôi mắt màu xanh da trời cũng dần đậm màu hơn, như biển cả mênh mông vô bờ.

“Đi theo tôi đi, em có thể lấy máu bất cứ lúc nào.”

Đôi mắt đen láy của Mặc Liên đối diện với đôi mắt màu xanh lam đẹp đến mức như muốn nhấn chìm người ta, khiến người ta suýt chút nữa đã quên phải hít thở. Ánh mắt cô chuyển tới đôi môi anh, cánh môi nhợt nhạt như con người của anh đang mím lại thành một đường thẳng, nhưng đột nhiên cô lại có kích động muốn hôn lên nó.

Mặc Liên chớp mắt vài cái, thầm mắng mình một hồi, từ khi nào mà sự kiềm chế của cô lại kém như vậy. Cô đưa tay đẩy nhẹ anh một cái: “Làm ơn đừng mang nhan sắc ra dụ dỗ tôi nữa.”

Phụt... nhóm binh lính ở bên cạnh không nhịn được cười, Marki và Mark có thực lực mạnh hơn đã có thể nhúc nhích, hơi lắc tay chân mình, chỉ muốn nhảy bật lên vài cái.

Mark lớn giọng nói một cách rất tự nhiên: “Ôi chao, không thể cử động được đúng là còn kinh khủng hơn bị giết nữa.” Vừa nói hắn vừa giơ tay lên xoay một vòng, sau đó một tiếng “loảng xoảng” vang lên, thiết bị ở phía sau hắn đáng thương rơi lả tả xuống đất thành một đống sắt vụn.

Nhóm người: ...

Nụ cười của Mặc Liên lại càng sâu hơn nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy sống lưng lạnh buốt. Cô quay người lại tìm kiếm một vòng, sau đó lối ra vài bộ phận rồi nhanh chóng ráp lại thành một khẩu súng đen ngòm, nhưởng cao mày lạnh lùng hỏi: “Tự mình cuốn xéo hay để tôi tiễn các người lên thiên đường đây?”

Cô vừa nói vừa giơ nòng súng đen ngòm về phía Rhine, khuôn mặt vốn mang theo nụ cười mỉm lúc này đã trở nên lạnh lùng, con ngươi đen láy ẩn chứa sự phẫn nộ khiến những người khác phải đưa mắt nhìn nhau.

Mark biết mình đã làm sai, bèn cho mái tóc màu nâu của mình, ngượng ngùng nói xin lỗi: “Tôi không cố ý.”

“Cút!” Mặc Liên cau mày nhìn đồng hồ, bấy giờ mới biết là đã không còn sớm, cả ngày nay cô còn chưa ăn cơm chỉ vì đám người này.

Rhine cũng sửng sốt trước sự thay đổi thái độ chớp nhoáng của Mặc Liên. Có điều, khuôn mặt anh từ trước đến giờ không có cảm xúc nên hoàn toàn không nhận ra được điều gì. Thấy cô tức giận chĩa súng về phía mình, anh tiến lên một bước: “Muốn giết tôi sao?”

“Anh cứ thử xem.” Mặc Liên thản nhiên nói: “Đối với tôi thì giết người cũng chẳng khác gì giết xác sống cả.”

Đặc công của thế kỷ mới chỉ là cách nói dễ nghe mà thôi, thực tế cô chính là sát thủ ZF, người chết trong tay cô nhiều vô số kể, cho dù là người tốt hay người xấu thì cô cũng không quan tâm. Bất luận anh mặc quân phục hay mặc da chó, dám khốn kiếp chạy tới căn phòng nhỏ của cô để phá hoại thì chính là chán sống.

“Tôi ghét nhất là người khác chạy tới chỗ mình phá phách, vì thế...” Đôi mắt đảo một vòng đầy hung ác.

Rhine không hề sợ hãi, điềm nhiên đưa tay chặn nòng súng đen ngòm và chậm rãi sáp lại, áp lực vô hình giống như một bức tường chậm rãi tiến lại gần, ngay cả Mặc Liên đã trải qua vô số sóng gió cũng cảm thấy áp lực, bàn tay cầm súng trở nên yếu ớt.

Rhine sờ nhẹ lên nòng súng một cái, nòng súng nhỏ dài liền bị bẻ cong chín mươi độ. Mark trừng to mắt, lắp bắp nói: “Lão... lão đại... anh... làm thế... hình như không ổn cho lắm...”

Đúng vậy, dù sao cũng là do hắn đã làm sai, bây giờ anh còn phá hỏng súng của cô, phải làm sao bây giờ?

Quả nhiên sắc mặt của Mặc Liên càng xấu đi, sầm sì tới mức hoàn toàn phớt lờ khuôn mặt đẹp trai rạng ngời của Rhine. Cô ném khẩu súng trong tay đi, chộp lấy ba lô của mình, nhét máy tính vào trong, sau đó vội vàng nhét vài ống nghiệm vào mấy chiếc túi nhỏ trên thắt lưng bản to, hầm hầm xoay người bỏ đi ra ngoài.

“Đi đâu?”

“Cút!” Cô nghiến răng nghiến lợi quát một tiếng, lại cảm thấy cạn lời. Cô không thể nào so sánh với giá trị vũ lực của tên Rhine này, người đã tiêm Y-1 không đơn giản, có lẽ chỉ cần vỗ “nhẹ” một cái thôi cũng có thể vỗ chết người bình thường.

Nghe nói những người đánh nhau với những người lính đặc chủng này, một nửa thì bị chơi chết, một nửa bị chỉnh đến tàn phế, cho dù máu tươi của bộ đội đặc chủng có năng lực chữa trị nhưng quá trình cải tạo cơ thể chỉ sợ cũng “phê” đến kinh hồn.

Khụ khụ... suy nghĩ hơi xa thì phải. Nói một cách đơn giản là nhóm bộ đội đặc chủng được tiêm loại virus này đều không phải là người. Nếu là lính tráng bình thường, Mặc Liên cho rằng cô có thể đấu với hai người mà không thành vấn đề, nhưng những người này...

Ha ha, cộng thêm Rhine có hệ số nguy hiểm 100% này nữa, nếu đánh không lại thì trốn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
maivnptAdd ơi duyệt giúp mình nhé - sent 2023-05-21 20:05:59
binhyenThấy cmt lặng lẽ lui ra không dám đọc luôn - sent 2023-03-09 11:20:36
Anh Phương1592495287Lần đầu đọc truyện mà ko hề thích nữ chính. Bản thân có ny còn nhớ về mối tình đầu nữa. Quá bất công vs nam chính. Vs lại truyện này quá phi logic luôn so với các bộ truyện khác nhé. Bạn nào mà muốn nhảy hố thì hãy vứt bỏ hết tam quan đi. Lỡ đọc đến gần cuối rồi ms lòi ra vài vấn đề khó chấp nhận thật sự. Giờ đọc truyện cx chỉ đơn thuần là tò mò xem kết quả của trùm ntn thôi =)))) - sent 2023-02-10 23:52:07
lelelethithithilelelethithithiDuyệt thẻ giúp mk bạn ơi - sent 12:19 3/2/2023 - sent 2023-02-03 12:20:09
lelelethithithiDuyệt thẻ giúp mk bạn ơi - sent 2023-02-03 12:19:22
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương